Cherreads

Chapter 22 - TRỤ TÂM QUẦN HÙNG HỘI – THIÊN QUÂN HIỂN THÁNH, PHONG VÂN TÁI BIẾN

Không khí tại thung lũng phế tích gần Trụ Đạo Tâm, sau cuộc đụng độ chớp nhoáng giữa nhóm Thương Khung và toán tà tu cùng vài tán tu cơ hội, vẫn đặc quánh mùi máu tanh và sự căng thẳng tựa như một sợi dây đàn sắp đứt tung. Các bên tạm thời giữ khoảng cách, ánh mắt đầy cảnh giác và dò xét, nhưng sự im lặng ngột ngạt này chỉ như mặt biển lặng trước một cơn cuồng phong kinh hoàng sắp sửa ập đến. Tinh Diệu Chân Nhân và Thủy Tổ Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ (Vạn Quy) thần thức khẽ giao thoa, nhanh chóng đánh giá lại tình hình. Manh mối về Linh Căn Ánh Kim, sau cuộc va chạm vừa rồi, dường như đã trở nên rõ ràng hơn một chút, tựa như một tia sáng yếu ớt le lói từ sâu trong lòng đất, càng khiến lòng tham của những kẻ có mặt thêm phần bỏng cháy.

Đúng như dự cảm của Tinh Diệu, dư chấn từ những dị động năng lượng và cuộc giao tranh tuy ngắn ngủi nhưng không hề tầm thường tại đây đã như những gợn sóng vô hình, lan tỏa ra khắp các Giới Vực lân cận. Từ bốn phương tám hướng, vô số luồng khí tức hùng mạnh, đa dạng, mang theo những Pháp Tắc khác biệt, đang như những đàn cá mập đánh hơi thấy mùi máu tanh, với tốc độ kinh hoàng, đồng loạt xé rách không gian hướng về khu vực này. Rõ ràng, động tĩnh ở Trụ Đạo Tâm đã không còn là bí mật nữa.

Chẳng bao lâu sau, những "vị khách không mời" đầu tiên bắt đầu lần lượt kéo đến. Từ những vết nứt không gian bất chợt hiện ra, những vòng xoáy năng lượng đủ màu sắc kỳ ảo, hay thậm chí là những chiếc phi thuyền cổ quái, phát ra tiếng gầm rú trầm thấp, đại diện của các thế lực khác bắt đầu hiện thân. Có nhóm là những tu sĩ vận pháp bào lộng lẫy, khí độ phi phàm, đến từ các tông môn lớn của những Vũ Trụ Chủ Thể gần đó – những thế lực vốn có mạng lưới tình báo rộng khắp và cũng luôn khao khát các cơ duyên thượng cổ. Trớ trêu thay, trong số đó, có cả đại diện của những tông môn mà Thương Khung vừa mới gửi chiếu thư mời tham dự "Đạo Pháp Luận Đàm", nhưng xem ra, họ đến đây không phải với tư cách khách mời mà là những kẻ muốn "hớt tay trên" một cách trắng trợn.

Lại có những nhóm khác, y phục có phần cổ xưa hơn, khí tức thâm trầm, mang theo hơi thở của tuế nguyệt, là người của các gia tộc ẩn thế từ những Tinh Vực hẻo lánh nhưng lại nằm sát vách Trụ Đạo Tâm. Bọn họ am hiểu địa bàn này như lòng bàn tay và luôn rình rập mọi biến động, sẵn sàng lao ra như những con mãnh hổ đói mồi.

Mỗi thế lực mới đến đều mang theo phong thái riêng. Có kẻ chỉ đứng từ xa quan sát, ánh mắt lóe lên vẻ dò xét, tính toán. Có kẻ lại chẳng thèm che giấu thái độ tham lam, vừa xuất hiện đã muốn chen chân vào khu vực trung tâm phế tích, nơi dị tượng năng lượng đang ngày một rõ rệt. Những va chạm nhỏ, những lời khiêu khích, thậm chí là những màn phô diễn thần thông để thị uy bắt đầu nảy sinh giữa các nhóm này, khiến cục diện vốn đã phức tạp nay càng thêm hỗn loạn, như một nồi cháo thập cẩm sắp sửa sôi trào.

Tinh Diệu Chân Nhân, giữa vòng xoáy đó, vẫn giữ được vẻ bình tĩnh đến lạ thường. "Cái não thông minh" của nàng vận chuyển với tốc độ chóng mặt. Bà không vội vàng ra tay, mà ra hiệu cho Trưởng Lão Diệp Vấn Thiên tạm thời án binh bất động, còn bản thân thì dùng những lời lẽ khôn khéo, lúc thì mềm mỏng, lúc lại ẩn chứa uy hiếp, để thăm dò ý đồ của những kẻ mới đến, đồng thời không quên gieo rắc vài tin đồn thất thiệt, khơi gợi mâu thuẫn, chia rẽ các thế lực khác để giảm bớt áp lực cho Thương Khung.

Nhưng, màn "khai vị" của đám đông ô hợp này còn chưa kéo dài được bao lâu, thì đột nhiên, một luồng uy áp kinh thiên động địa, mang theo khí tức của Thiên Luật thuần túy và Trật Tự tuyệt đối, từ trên chín tầng trời giáng xuống, bao trùm toàn bộ khu vực. Mọi âm thanh hỗn loạn, mọi khí tức tranh đoạt dường như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, dập tắt trong khoảnh khắc. Không gian như ngưng đọng lại.

Giữa bầu không khí tĩnh lặng đến rợn người ấy, một bóng hình cao lớn, vận chiến giáp màu bạc ánh lên những đạo văn tự cổ xưa của Thiên Luật, từ từ hiện ra giữa không trung. Khí thế cương mãnh, sát phạt từ người đó tỏa ra khiến vạn vật cũng phải cúi đầu. Ánh mắt lạnh lùng tựa băng tuyết ngàn năm quét qua tất cả những kẻ có mặt, như một vị thần phán xét đang nhìn xuống đám phàm nhân tội lỗi. Không ai khác, chính là Kình Thiên Tử, một trong những Thiên Luật Sứ mạnh nhất của Trụ Đạo Quản Hệ, kẻ nổi danh với sự cương trực, thiết diện vô tư và lòng căm ghét dị biến đến cực điểm. Đi theo sau hắn là một đội Chấp Pháp Giả tinh nhuệ, mỗi người đều vận ngân giáp, tay cầm pháp khí chấp pháp, khí tức lạnh lẽo, đồng nhất, tựa như một cỗ máy giết chóc được tôi luyện đến hoàn hảo.

Nhưng đó chưa phải là tất cả. Gần như đồng thời với sự xuất hiện của Kình Thiên Tử, một bóng hình khác, mờ ảo hơn, thâm trầm và bí ẩn hơn rất nhiều, cũng lặng lẽ hiện diện ở một tầng không gian cao hơn. Đó là một nữ tử vận cung trang màu lam đậm, dung mạo bị che phủ bởi một lớp sương khói mờ ảo, không ai có thể nhìn rõ, nhưng khí tức uyên bác, sâu không lường được và khả năng nhìn thấu tâm can vạn vật từ người nàng tỏa ra còn đáng sợ hơn cả sự cương mãnh, hữu hình của Kình Thiên Tử. Thiên Quân Giám Chủ Ly Tâm Diệu Cơ – một trong những tồn tại đáng sợ nhất, nắm giữ quyền lực điều phối và giám sát tối cao của Trụ Đạo Quản Hệ.

Sự xuất hiện của hai Đại Năng này từ Trụ Đạo Quản Hệ như một gáo nước lạnh dội thẳng vào ngọn lửa tham lam đang bùng cháy. Các tông môn, gia tộc nhỏ hơn lập tức lộ vẻ kính sợ, e dè, vội vàng thu liễm khí tức, không dám hó hé nửa lời. Một số thế lực lớn hơn, dù trong lòng không phục, cũng phải chau mày, tỏ vẻ không hài lòng nhưng tuyệt nhiên không dám công khai đối đầu với những kẻ đại diện cho Trật Tự tối cao của Đa Vũ Trụ.

Tinh Diệu Chân Nhân, đối mặt với hai nhân vật truyền thuyết này, gương mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng. Bà biết, đây mới chính là những đối thủ thực sự, những người có khả năng phá vỡ mọi kế hoạch của Thương Khung. Ánh mắt bà khẽ liếc về phía Thủy Tổ Vạn Quy, tìm kiếm sự định đoạt.

Lần đầu tiên kể từ khi đến đây, Thủy Tổ Vạn Pháp Quy Nhất Lão Tổ khẽ mở to đôi mắt . Một luồng khí tức mênh mông, cổ lão, thâm sâu tựa như biển cả vũ trụ từ người ngài chậm rãi tỏa ra, không hung hãn, không bá đạo, mà là một sự lắng đọng của vô tận tuế nguyệt, đối kháng một cách nhẹ nhàng nhưng không hề yếu thế với uy áp kinh người của Trụ Đạo Quản Hệ. Giữa không trung, dường như có một sự "giao thoa" khí thế vô hình giữa ngài và Thiên Quân Giám Chủ, một sự đối đầu thầm lặng giữa hai tồn tại đã từng đứng ở hai đầu chiến tuyến trong Đại Loạn Cổ Xưa, gợi lại những ân oán và những lý tưởng đối lập từ một thời đại đã xa.

Kình Thiên Tử lạnh lùng lên tiếng, giọng nói như tiếng kim loại va chạm, chất vấn tất cả các bên có mặt về lý do tụ tập tại khu vực nhạy cảm gần Trụ Đạo Tâm, nơi từng là nguồn cơn của Đại Loạn: “Hừ! Lại là các ngươi, những kẻ luôn tự cho mình quyền định đoạt vận mệnh của Chư Thiên! Nơi này ẩn chứa những Pháp Tắc bất ổn, không phải là chỗ để các ngươi tùy tiện dò xét! Lập tức giải thích rõ mục đích, hoặc cút khỏi đây ngay!”

Ánh mắt của hắn đặc biệt dừng lại trên nhóm người Thương Khung. Với bản tính cương trực và lòng căm ghét những gì thuộc về Phe Khai Phá năm xưa, Kình Thiên Tử trực tiếp chất vấn Tinh Diệu Chân Nhân: “Thương Khung Triều Đại các ngươi, không ở yên trong cái mai rùa của mình, lại lén lút đến đây làm gì? Đừng nói với ta là các ngươi đến đây để 'luận đàm đạo pháp' đấy nhé? Hay là muốn tái diễn lại những trò điên rồ của tổ tiên các ngươi năm xưa?”

Đối mặt với sự chất vấn đầy khiêu khích, Tinh Diệu Chân Nhân vẫn giữ được vẻ bình thản, phong thái của một vị Tông chủ không hề nao núng. Với sự hỗ trợ tinh thần vô hình từ Thủy Tổ Vạn Quy, nàng khẽ mỉm cười, thanh âm trong trẻo mà sắc bén đáp lại: “Kình Thiên Tử đại nhân nói vậy có phần võ đoán rồi. Thương Khung chúng ta từ trước đến nay luôn tôn trọng Trật Tự của Trụ Đạo Tâm. Chúng ta đến đây, cũng chỉ là vì cảm ứng được một vài 'cơ duyên cổ xưa' có khả năng sắp xuất thế, muốn đến tìm hiểu một chút mà thôi. Vũ trụ bao la, cơ duyên vô chủ, người có đức thì hưởng, lẽ nào Trụ Đạo Quản Hệ các vị lại muốn độc quyền kiểm soát mọi bí mật, mọi tạo hóa của Đa Vũ Trụ này hay sao?”

Lời lẽ của Tinh Diệu Chân Nhân vừa mềm dẻo lại vừa cứng rắn, không trực tiếp đối đầu nhưng cũng không hề tỏ ra yếu thế. Kình Thiên Tử nghe vậy, sắc mặt càng thêm khó coi, đang định nổi giận thì Thiên Quân Giám Chủ người vẫn lặng lẽ quan sát từ đầu đến giờ, bỗng khẽ cất tiếng, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng nhưng lại ẩn chứa một uy lực khiến người ta không thể bỏ qua:

“Tinh Diệu Tông chủ nói cũng có lý. Cơ duyên trong thiên hạ, đúng là không của riêng ai.” Đôi mắt sâu thẳm của bà như nhìn thấu mọi kế hoạch, mọi toan tính. “Tuy nhiên, khu vực này quả thực không tầm thường. Để tránh những xung đột không đáng có và những hậu quả khó lường, có lẽ chúng ta nên cùng nhau bàn bạc một chút, đưa ra một vài Quy Củ tạm thời cho việc 'thăm dò' này chăng?”

Lời của Thiên Quân Giám Chủ vừa như hòa giải, lại vừa như một lời cảnh báo, khiến không khí vốn đã căng thẳng nay lại càng thêm phần phức tạp. Các thế lực khác, thấy Trụ Đạo Quản Hệ dường như muốn "chia chác" hoặc "đặt ra luật chơi", trong lòng cũng bắt đầu có những tính toán riêng. Sự tham lam Linh Căn và sự nghi kỵ lẫn nhau giữa các thế lực, bao gồm cả sự nghi ngờ sâu sắc của Trụ Đạo Quản Hệ đối với mục đích thực sự của Thương Khung, khiến không một ai chịu lùi bước.

Cuộc đối chất và đấu trí căng thẳng kéo dài, nhưng không đi đến một kết quả cụ thể nào. Bất chợt, từ một hướng khác, một luồng khí tức cực kỳ bá đạo, mang theo huyết sát ngút trời, từ một chiếc chiến thuyền khổng lồ màu máu đang xé rách không gian lao tới, một giọng cười cuồng dại vang vọng: “Hahaha! Trụ Đạo Tâm có bảo vật xuất thế sao? Vậy thì Huyết Ma Cung ta không thể không đến góp vui được rồi!”

Sự xuất hiện của Huyết Ma Cung, một thế lực ma đạo khét tiếng từ Huyết Vũ Trụ, như một mồi lửa cuối cùng, châm ngòi cho thùng thuốc súng đã âm ỉ từ lâu. Kình Thiên Tử gầm lên một tiếng, không còn kiên nhẫn: “Lũ ma đầu các ngươi cũng dám bén mảng đến đây? Chấp Pháp Giả, nghe lệnh! Trấn áp tất cả những kẻ dám gây rối, duy trì Trật Tự!”

Ngay lập tức, các Chấp Pháp Giả TĐQH như những mũi tên bạc lao đi. Các thế lực khác, thấy TĐQH đã hành động, cũng không muốn bị bỏ lại phía sau để TĐQH độc chiếm tình hình, liền đồng loạt ra tay, nhắm vào những đối thủ yếu thế hơn hoặc những khu vực nghi có bảo vật.

Trong phút chốc, khu vực gần Trụ Đạo Tâm biến thành một chiến trường hỗn loạn thực sự. Pháp bảo bay rợp trời, thần thông va chạm dữ dội, tiếng gầm thét, tiếng nổ vang trời không dứt. Kình Thiên Tử dẫn đầu Chấp Pháp Giả, tung hoành giữa vòng chiến, sức mạnh của Thiên Luật khiến không ít kẻ phải bỏ mạng. Thiên Quân Giám Chủ vẫn đứng trên cao, ánh mắt lạnh lùng quan sát, nhưng không ai biết được trong lòng bà đang toan tính điều gì. Tinh Diệu Chân Nhân và Thủy Tổ Vạn Quy của Thương Khung bị cuốn vào vòng xoáy, vừa phải đối phó với những đòn tấn công từ các thế lực cơ hội, vừa phải cảnh giác trước sự giám sát của Trụ Đạo Quản Hệ, đồng thời vẫn không từ bỏ mục tiêu tìm kiếm manh mối Linh Căn giữa biển lửa hỗn loạn.

Một thế lực từ Kiếm Vũ Trụ, với một vị Kiếm Tôn áo trắng, lưng đeo cổ kiếm, ánh mắt sắc như kiếm, bất ngờ xuất thủ. Một đạo kiếm quang kinh thiên, mang theo ý chí hủy diệt, không nhắm vào ai cụ thể mà chém thẳng vào trung tâm phế tích, nơi dị tượng năng lượng đang phát ra mạnh nhất!

"ẦM!"

Một tiếng nổ còn lớn hơn tất cả những tiếng nổ trước đó vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội. Đạo kiếm quang xé toạc mặt đất, đánh trúng vào một kết cấu ẩn sâu bên dưới phế tích. Lập tức, một cột sáng màu vàng kim chói lòa từ lòng đất bắn thẳng lên trời cao, xua tan cả mây đen, mang theo khí tức của sự sống và bản nguyên thuần khiết đến cực điểm! Cả khu vực được chiếu rọi bởi ánh sáng vàng rực rỡ, một loại năng lượng cổ xưa, mạnh mẽ đến mức khiến các Đại Năng cũng phải tim đập nhanh.

Trong mắt tất cả những kẻ có mặt, một ý nghĩ điên cuồng đồng loạt hiện lên

More Chapters